Physical Address
304 North Cardinal St.
Dorchester Center, MA 02124
Physical Address
304 North Cardinal St.
Dorchester Center, MA 02124
Bàn tay ta làm nên tất cả, có sức người sỏi đá cũng thành cơm. Có những đôi tay chai sạn vì lao động không ngừng nghỉ, có những đôi tay phát minh ra những thứ tuyệt vời, riêng trong bài viết này chúng ta có đôi bàn tay mầu nhiệm chuyên giúp đỡ mọi người mà không cần lý do nào cả…
Câu chuyện kể về một cô gái tên Djouna sinh ra và lớn lên ở Cuban (Liên Xô cũ). Từ nhỏ cô đã có khả năng đặc biệt là trị các bệnh (cho bạn bè và người thân) như cục bướu, mụn cơm hay cầm máu cho những vết thương nhẹ.
Ở nơi cô sinh sống, những bệnh lặt vặt đều được chữa trị bằng đôi bàn tay Djouna. Dù thời đó, người ta sẵn sàng kết luận là ma quỷ đồng bóng, nhưng mọi người không cho bé Djouna là phù thủy, đơn giản vì cô chữa hết bệnh bằng tay không. Với đôi bàn tay mầu nhiệm này, Djouna đã cứu cha mình thoát khỏi tử thần vì ông lên cơn động kinh lớn do chấn thương sọ não. Cô chỉ vuốt lên đầu người cha khi ông ngất đi, và ông đã khỏi.
Lớn lên Djouna vào đại học y khoa, các kiến thức y học giúp cô chữa trị tốt hơn. Nhờ có đôi tay mầu nhiệm, Djouna có thể chẩn đoán bệnh mà không cần thiết bị dụng cụ y tế. Djouna đã đạt đến điểm cốt yếu: “Tất cả những gì đang sống đều phải có một môi trường sinh vật học”. Song nó tượng trưng cho cái gì? Điều đó còn huyền bí.
Vài nhà bác học và hầu hết những người không tin đều phủ nhận. Nhưng đối với Djouna thì nó tồn tại.
Năm 1988, tại Matxcơva xuất hiện cuốn sách “Tôi nghe bàn tay mình” của Djouna (Nhà xuất bản Khoa học Kỹ thuật Hà Nội dịch và xuất bản năm 1995). Cuốn sách nói về khả năng thiên phú tuyệt vời và nỗi đau của chị khi chưa được công nhận, vì có nhiều người hiểu sai rồi bài xích.
Viện giám định quốc gia Liên Xô năm 1989 đã quan tâm đến những kết luận của Bộ Y tế, chính thức công nhận phương pháp chữa bệnh bằng đôi bàn tay của Djouna. Cũng trong năm đó, tại Aten, thủ đô Hy Lạp đã tiến hành Hội nghị Quốc tế vầ những phương pháp trị bệnh ngoài tiêu chuẩn. Tại hội nghị, người ta trao đổi và tặng cho cô Djouna Davitasivili huy chương vàng của Viện Hàn lâm Ngoại giao Liên hợp quốc, và huy chương “Tiến sỹ y học”.
Thế nhưng Djouna vẫn là người duy nhất có hai bàn tay mầu nhiệm qua ngần ấy năm. Cô vẫn chưa hiểu nguyên nhân vì đâu mà có và chưa thể huấn luyện lại cho người khác hay cộng đồng biết chữa bệnh. Không hề có thế hệ thư hai của Djouna biết chữa bệnh.
Như vậy đấy, những điều bình thường nhất vẫn đang xảy ra trong cuộc sống quanh ta, trong đó có những bàn tay mầu nhiệm chữa bệnh bằng nhân điện – Năng lượng sinh học.